Menu

Trương Đạt: VMM 2019 – Lần đầu trải nghiệm Ultra trail (70km)

VMM – Vietnam Mountain Marathon là giải chạy địa hình lớn nhất Việt Nam được tổ chức tại Sapa thường niên từ năm 2013. Vào ngày 21/9/2019 vừa qua, 4.000 vận động viên từ khắp nơi trên cả nước và quốc tế cùng hội tụ để tham gia thử thách vượt núi đầy hấp dẫn, với các cự ly 21km, 42km, 70km và 100km, trên các cung đường đua thuộc dãy Hoàng Liên Sơn.

Tác giả: Trương Đạt, hiện đang công tác tại Chợ Tốt. Finish (hoàn thành) Techcombank Marathon 2018, DLUT 2019, Mekong Delta Marathon 2019, Vnexpress Marathon 2019 ở cự ly 21 km; Finish DNIM 2019 cự ly 42 km, Finish VMM2019 cự ly 70km. Tại VMM 2019, Đạt finish cự ly 70km với thành tích 15h30 phút và cũng là lần đầu tiên chạy ultra trail. Đây là một điều bất ngờ nhưng cũng để lại cho Đạt rất nhiều bài học.

23h50′.
Có lẽ giờ này viết bài này cũng có hơi muộn, nhưng lỡ hứa với bản thân nên hôm nay sẽ viết, hy vọng ngày mai không bị trễ long run.
VMM 2019 có lẽ là điều kỳ diệu nhất đến với mình trong năm nay. Thật sự là mục tiêu năm nay chạy bộ của mình là chỉ muốn hoàn thành Full Marathon (FM) ở giải Đà Nẵng international marathon (DNIM) – giải chạy mình đã chuẩn bị và đăng ký gần 1 năm. Phần lớn mình sẽ bỏ qua các giải chạy trail vì chi phí cho trail run quá đắt (3 – 4 triệu / bib chạy, chưa tính tiền đi lại và vé máy bay, dinh dưỡng, gậy gộc). Đà Lạt ultra trail 2019 có lẽ là giải duy nhất mình “tính” tham gia vì có quá đông bạn bè tham gia.
Trước VMM 1 tháng, mình hoàn thành DNIM với sub 6 – con số có lẽ chẳng đáng gì so với các đàn anh nhưng với mình là một cột mốc to lớn. Vì đây là lần đầu mình thử sức cự ly FM. Ngay sau giải Đà Nẵng là tháng Up Race ập đến! Mình đặt target 500km (tính cả x2) và lao vào chạy. Up Race buộc mình mỗi ngày phải chạy 10 – 12 km và cuối tuần bồi thêm 30 – 50 km mới đủ chỉ tiêu đặt ra. Có những tuần cơ thể mình bị stress vì đột ngột thay đổi mileage quá nhiều. Mình tự hứa với bản thân là sau Up Race sẽ không chạy nữa mà chờ đến Techcombank để chạy chung với team cũ.

Trước VMM 1 tuần, mình cũng có nôn nôn vì công ty ai cũng rộn lên bàn tán. Bụng cũng hơi buồn vì lúc đó mình không thể tham gia được (lúc đó mới đi thì vé bay rất đắt, săn bib rụng cực khổ, tính toán xe cộ để di chuyển lên Sapa cũng lu bu). Vậy đó nên mình tiếp tục chăm chỉ cày Up Race đều đặn cho đến trước ngày Race VMM 3 ngày. Mở mắt thức dậy, mình thấy anh sếp hú lên trong group là chia lại bib chạy với giá 50% (bao gồm xe và khách sạn). Thật sự đây là miếng mồi không thể hấp dẫn hơn với 1 đứa “sân si” như mình :)). Chỉ có điều là BIB chạy của sếp là BIB 70km!!! trời ơi 1 đứa mới chạy trail sấp mặt ở DLUT 21km mà giờ làm sao chạy được 70km?!

Trong 8 tiếng làm việc hôm đó mình ngồi suy nghĩ cân nhắc, dù cho vé máy bay cứ lên từng giờ (sáng 2tr2, trưa 2tr5 và chiều lên 2tr8). Mình vẫn cố gắng cân nhắc thật kỹ và đến chiều mới quyết định chốt hạ đi Sapa đợt này. Lúc đó tất nhiên chưa có chuẩn bị gì hết cho VMM cả. Ngay khi tan ca làm thì mình lật đật nhờ anh Ngọc An chở đi mua giày. Xong tất bật gọi anh Cường mượn gậy, mượn vest nước các thứ, gửi Grab trong đêm nhờ đồng nghiệp cầm giùm. Riêng mình thì bay về nhà đếm lại gel và tính toán gel + bar sao cho đủ sức chạy 70km.
Xong còn hài hơn nữa là quay qua quay lại pm anh Tiến và anh Hùng để được chia sẻ về… kinh nghiệm chạy trail. Lúc này mình bị la là sao để tới phút cuối mới hỏi. Tuy nhiên tuyệt vời nhất là 2 anh đều chia sẻ với mình rằng… hãy cứ enjoy đi. Vậy đó, nên bây giờ mình vẫn còn “phê pha” với cái race này.

Trước ngày race, mọi thứ tạm ổn. Bar + gel tạm đủ, gậy có, vest có (cả ngày hôm đó mình bỏ nước mang vest đi lòng vòng Sapa chỉ để … test :v ). Xong tối đó lên cái… “lịch ăn” để biết km thứ mấy ăn gel, trạm nào ăn bar, trạm nào ăn chuối và lúc nào uống điện giải, đoạn nào chạy pace bao nhiêu để về kịp 14h.. Nói như chị Liên “than thở” thì mình có lầm bầm, lẩm nhẩm tính toán hơi nhức đầu thiệt, nhưng mà 70km lần đầu nên mình cũng khá hồi hộp. Dù hồi hộp nhưng mình lại không thấy run mà lại thấy hơi … tự tin nữa, cũng không hiểu vì sao luôn.

Ngày race đã đến. 1h30 am cả đoàn tập trung. 3h xuất phát và bị dính mưa nhẹ, may là mình chỉ phải mặc áo mưa 30 phút thôi. Sau đó tạnh mưa và mìnhcứ thế chạy men theo người trước. Đường trong rừng khá lầy lội, lúc đó mình chụp ếch 1 lần trong rừng vì nhìn nhầm hòn đá :)) Cũng may dơ mông thôi chứ mặt vẫn còn đẹp zai. Chạy đến 7h sáng hết CP2 (đoạn đường phẳng nhất) thì không theo pace đã tính toán được. Bị trễ nên thôi đành bỏ plan.

Giờ là đến đoạn leo núi!

Thiệt ra là đoạn CP3 đến CP7 mình lại không có nhiều cái để chia sẻ, chủ yếu là Up hill – Down hill xen kẽ. Do trong race mình ăn đầy đủ, uống đúng giờ nên hôm đó mình cũng không đói 😀 Vừa đi vừa enjoy nên thấy cũng ít mệt. Cứ thế đi, ngắm cảnh, ruộng bậc thang, đồi núi, làng, mây, mấy đứa trẻ ở bản, cáp treo, đường sỏi, con heo rừng mini, rừng trúc, cầu khỉ, mấy con suối, mấy anh photographer, ruộng ngô. Nhớ nhất chắc là đoạn xương sống khủng long hoa nở 2 bên rất đẹp.

Khi bò lên đến đỉnh thì sương mù giăng kín mát mẻ vô cùng (dù hổng thấy gì :v ). Tiếp đó mình gặp lại mấy người quen cũ trên đường chạy. Rồi đến CP5 có nhóm mấy anh chị Vietrunner đi suport nên mình ghé vào xin ké 1 tô cháo,. Trạm này có hoa hậu Mai Phương Thuý nữa. Qua Núi Đá Bạc thì có 1 band nhạc khá hay đang đứng diễn. Từ chỗ đó nhìn xuống bản đẹp ghê. Tiếp theo là đoạn dốc bê tông thần thánh ai cũng kể. Gần cuối là bảng finish còn 5km (và 2km) – không làm mình bất ngờ lắm. Hơi tiếc chút là mọi thứ mình cảm nhận bằng mắt được chứ không chụp lại được vì điện thoại mình hơi … “kém xịn” 😀

Đoạn finish thì cũng như thường lệ thôi, mình canh trước canh sau coi có ai về chung không để… nhường cho người ta về trước 😀 Mình tốt bụng vậy đó mà BTC chụp hình finish của mình như cái củ lang =))

Mình về đến nơi tìm người quen, rồi mình gặp anh Hùng, chị Liên. Mà buồn cái là bả không tin mình về đích được chớ. Lúc đó bả hỏi đi hỏi lại “thiệt hông, thiệt hông” cả chục lần :))


Chia sẻ 1 chút kinh nghiệm bản thân khi finish VMM vừa rồi. Mình nghĩ phần lớn mình về được đợt này chắc do tháng đó chạy Up Race khá liên tục. Ngoài ra thì trong race, mình nghiêm túc với việc ăn, dù không thấy đói. Dù không muốn mang vest nước cũng phải thủ sẵn để chứa áo mưa, băng y tế. Mang theo cặp gậy cũng có hơi vướng nhưng rất quan trọng, nó vừa đỡ sức cho chân lúc up hill lại vừa tránh trượt té lúc down hill. Cho dù có thể đi nhanh được nhưng nếu cảm thấy không an toàn thì cũng phải dừng lại đi bộ. Với mình, tránh chấn thương là điều tối quan trọng!

Về Sài Gòn mấy hôm nay, thấy mình cũng hơi “nguội” khi tập cho đợt Techcom sắp tới. Trong khi cách đây hơn 1 tuần mình khá siêng tập để cải thiện PR. Cũng không hiểu vì sao nữa! Rồi mình chợt nghĩ nếu có PR mới đợt Techcom này, hay có hoàn thành được 100km ở năm sau đi nữa, rồi mình lại lao vào tập vì điều gì? Hay lúc đó mình lại “mất hút” không chạy nữa như “truyền thuyết” mọi người thường kể.

Chạy thì rất “healthy” nhưng không có “balance” chút nào đâu. Mình phải đánh đổi rất nhiều thời gian và tiền bạc. Mỗi người lại có một mục tiêu riêng khi luyện tập và tham gia race. Chắc là mình phải điều chỉnh để cân bằng lại. Sao cho vẫn giữ được lửa để luyện tập nhưng không lao vào hun hút như “thiêu thân” và mất quá nhiều thời gian.

Xem thêm:

No Comments

    Leave a Reply